Chuyển đến nội dung chính

4 câu chuyện kinh dị có thật gây "chấn động" trên các mặt báo


Khi đọc xong một cuốn sách của nhà văn Mỹ chuyên viết truyện kinh dị Stephen King hay xem xong một bộ phim của đạo diễn Hitchcock, bạn có thể phải nín thở vì sợ hãi.

Tuy nhiên, mức độ sợ hãi chỉ mới dừng ở tưởng tượng. Nhưng những câu chuyện kinh dị có thật xảy ra dưới đây sẽ khiến bạn phải... khóc thét!

1. Cái chết của Elise Lam

Elisa Lam được nhìn thấy lần cuối vào ngày 31/1/ 2013 tại sảnh của khách sạn Cecil ở trung tâm thành phố Los Angeles (Mỹ).

Cô đã có chuyến nghỉ mát ở bờ biển phía Tây. Các tài liệu về chuyến đi được đăng trên blog của cô, và được kiểm tra bởi bố mẹ cô mỗi ngày.

Nhưng đến ngày 31/ 1, những cuộc gọi của cô đột nhiên chấm dứt. Lam đã biến mất. Và ngay sau đó, cảnh sát đã tham gia và mời cha mẹ cô đến để giúp đỡ cho sự tìm kiếm.

Nhưng họ đã không tìm kiếm được gì. Đến tháng 2, cảnh sát thành phố đã phát hiện ra những cảnh quay của Lam trong thang máy trước khi cô biến mất.

Các cảnh quay cho thấy Lam thực hiện các hành vi lạ trong thang máy, như xuất hiện để nói chuyện với những người vô hình, nhìn xung quanh các góc của cánh cửa, cúi mình trong góc, mở cửa và đóng cửa lại.

Nhưng chính xác những gì đang xảy ra trong video này đã đặt ra nhiều câu hỏi hơn câu trả lời cho sự biến mất lạ thường của Lam.

Những giả thuyết được lập ra từ đoạn phim tâm thần, do quỷ ám, nhưng không ai có thể nhìn thấy kẻ tấn công từ camera.

Cũng trong khoảng thời gian đó, những vị khách của khách sạn đã bắt đầu phàn nàn về những điều kỳ lạ xảy ra với nguồn nước tại khách sạn Cecil Hotel.

Theo báo cáo của đài CNN:

"Các vòi sen trong phòng thật đáng sợ," Sabina Baugh, một cô gái đã ở đó 8 ngày trong suốt quá trình điều tra cho biết. "Khi bạn bật vòi nước trên, nước màu đen chảy ra trong 2 giây đầu tiên và sau đó nó trở lại bình thường."

Nước uống thì "có mùi vị thật kinh khủng," Baugh cho biết. "Nó có một mùi vị rất buồn cười, ngọt, nhưng lại rất kinh tởm. Đó là một mùi vị rất lạ. Tôi không thể mô tả nó được."

Nhưng trong vòng một tuần, họ không hề than phiền về điều đó. "Chúng tôi chẳng nghĩ bất cứ điều gì về nó", cô nói. "Chúng tôi nghĩ rằng nó vốn đã như vậy rồi”.

Đến sáng ngày 19 tháng 2, một nhân viên khách sạn đã leo lên mái nhà và sử dụng một cái thang để kiểm tra các bể chứa nước của khách sạn.

Người ta đã tìm thấy thi thể trần truồng và đang phân hủy của Lam trong bể chứa nước. Một vài vật dụng cá nhân của cô đã được tìm thấy gần đó.

Sau khi khám nghiệm tử thi, cái c.h.ế.t của cô đã được cho là do tai nạn. Cùng lúc đó, NBC Los Angeles có những báo cáo về quá khứ lạ thường của khách sạn như sau:

"Bể chứa đó có một mối chốt kim loại có thể đã được mở ra, nhưng nhà chức trách lại nói rằng cửa vào mái nhà được bảo đảm bằng một chuông báo động và khóa an toàn. Vì vậy, việc mở chốt sẽ báo động cho mọi người biết.

Các phòng đơn cho thuê của khác sạn có một quá khứ không bình thường: "Kẻ rình rập trong đêm" Richard Ramirez - người bị kết tội g.i.ế.t 14 người vào những năm 1980, đã sống ở tầng thứ 14 trong vài tháng vào năm 1985.

Và kẻ g.i.ế.t người quốc tế nổi tiếng tiếp theo - Jack Unterweger bị tình nghi g.i.ế.t ba gái mại dâm trong thời gian hắn ta sống ở đó trong năm 1991. Kẻ này đã tự sát trong tù vào năm 1994.

Năm 1962, một người phụ nữ thuê phòng ở khách sạn đã nhảy ra khỏi cửa sổ của khách sạn, tự sát và đồng thời g.i.ế.t c.h.ế.t một người đi bộ trên người khi cô rơi xuống đất."

Như vậy, cho đến nay, cái c.h.ế.t của Lam vẫn chưa có được lời giải đáp cuối cùng.

2. Lời nguyền ở thành phố Indianapolis (Mỹ)

Cách đây vài năm, Indianapolis Star đã đăng một bản báo cáo dài về một gia đình đang bị "ma quỷ" chiếm giữ.

Bài tường thuật của tác giả Latoya Ammons kể về những câu chuyện đáng sợ của trẻ em trong gia đình này: Như leo lên các bức tường cao, bị ném ngang qua phòng, và có những cử chỉ lạ thường, đáng sợ.
Những điều đó cảm tưởng như được lấy ra từ một bộ phim kinh dị, nhưng tất cả các bài tường thuật đó đã ít nhiều được chứng thực với gần 800 trang hồ sơ chính thức thu được của Indianapolis Star.

Một trong những phần đáng sợ của báo cáo kể về một phân đoạn về “một đứa trẻ 9 tuổi bị quỷ ám”:
“Theo báo cáo DCS của Washington (Mỹ), một đứa bé 9 tuổi đã có "nụ cười kỳ lạ" và đi ngược lên một bức tường đến trần nhà.

Một trường hợp khác được miêu tả như sau:

“Một cô bé 12 tuổi, đã nói cho các chuyên gia sức khỏe rằng, đôi khi em cảm thấy như mình đang bị nghẹt thở và bị ấn đầu xuống khiến cho em không thể nói chuyện hay di chuyển.

Em cho biết em còn nghe thấy một giọng nói rằng em sẽ không bao giờ nhìn thấy gia đình mình một lần nữa và sẽ c.h.ế.t trong 20 phút nữa.”

3. Những kẻ nghe lén điện thoại

Trong năm 2007, tờ báo ABC News ghi một loạt các cuộc gọi điện thoại di động tới các gia đình với những lời đe dọa g.i.ế.t c.h.ế.t.

Những kẻ gọi điện vô danh có thể biết chính xác những gia đình đó đang làm gì và miêu tả chính xác quần áo mà họ đang mặc.

“Những gia đình này nói rằng các cuộc điện thoại được gọi đến vào bất cứ lúc nào trong đêm với lời đe dọa sẽ g.i.ế.t c.h.ế.t con cái, bố mẹ và vật nuôi của họ.

Những bức thư thoại, hay những bản ghi âm các cuộc nói chuyện riêng tư của họ, bao gồm cả với một thám tử cảnh sát địa phương đều bị nghe lén.

Các gia đình nói rằng, những kẻ gọi điện biết họ đang mặc gì và đang làm gì. Thế nhưng, sau nhiều tháng điều tra, cảnh sát đã bất lực và không thể ngăn chặn những kẻ này.”

Điều này đã xảy ra với gia đình Kuykendall trong nhiều tháng, họ nói rằng một người vô danh đã gọi điện bằng giọng nói hung dữ đe dọa cắt cổ họ.

“ Vào thời gian này, tại Washington (Mỹ), cảnh sát đang cố gắng để truy tìm thủ phạm. Các cuộc gọi từ điện thoại riêng của Kuykendall được truy tìm lại – kể cả khi chúng đã bị xóa.

Nhưng nó ngày càng trở nên tồi tệ. Những thành viên Kuykendall và hai gia đình khác tại Fircrest đã nói với ABC News rằng, họ tin rằng những kẻ kia đang sử dụng điện thoại di động của chúng để theo dõi họ.

Họ nói rằng các tin tặc biết mỗi bước di chuyển của họ: Họ ở đâu, những gì họ đang làm và những gì họ đang mặc.

Các gia đình và cảnh sát cho biết rằng thậm chí chúng còn ghi lại cuộc trò chuyện riêng tư, trong đó có cả một cuộc gặp với một thám tử địa phương.”

4. Những kẻ rình rập

Sau khi bỏ ra số tiền là $1.300.000 để có được ngôi nhà mơ ước, một gia đình ở New Jersey (Mỹ) bắt đầu nhận được mối đe dọa g.i.ế.t người đáng sợ từ người tự nhận mình là "The Watcher".

Như CBS News đưa tin hồi đầu năm nay:

Kể từ khi chuyển ở, các chủ sở hữu cho biết họ đã nhận được nhiều lá thư từ một người bí ẩn.

"The Watcher" tuyên bố ngôi nhà " đã là sở hữu của gia đình tôi trong nhiều thập kỷ," và "Tôi đã được giao trách nhiệm theo dõi và chờ đợi cho lần thứ hai tới," theo Castro báo cáo.

Những người chủ sở hữu mới có một vài đứa trẻ, và nhiều đứa con đã hỏi rằng , " Họ đã phát hiện ra điều gì trên các bức tường chưa?" hay "Tôi rất vui khi biết tên của bạn bây giờ, và tên của người mà bạn đã mang đến cho tôi."

Các gia đình đã buộc phải rời khỏi nhà của họ và sau đó họ đã đệ đơn kiện các chủ sở hữu trước.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Junko Furuta

Junko Furuta theo học tại một trường trung học ở Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Cô là một thiếu nữ ưa nhìn, năng động, được nhiều người chú ý và điều đó khiến một số người ghen tị.  Cô không hút thuốc, không uống rượu và không sử dụng các loại thuốc gây nghiện và điều đó bị coi là không ngầu một chút nào trong mắt thanh thiếu niên thời đó.  Một trong số họ - Hiroshi Miyano đã phải lòng cô nhưng Junko Furuta đã từ chối anh. Hiroshi Miyano là kẻ chuyên bắt nạt bạn học trong trường, không ai dám chống lại anh ta nhưng Junko Furuta đã thẳng thừng nói “Không” vào mặt anh ta. Vào ngày 25/11/1988, cô bị bắt cóc bởi 4 thanh niên - một trong số đó là Hiroshi Miyano. Chúng đưa Junko Furuta đến ngôi nhà thuộc sở hữu của một trong số những kẻ bắt cóc ở quận Ayase của Adachi, Tokyo. Trong khi bị giam cầm, những kẻ bắt cóc đã buộc Junko Furuta gọi điện cho bố mẹ và nói với họ rằng cô đã bỏ trốn và sẽ ở lại nhà một người bạn, nhưng khăng khăng rằng cô không gặp nguy hiểm.  Không thể nhận ra điều gì

Pussymonster

Một bài viết đã gây tranh cãi rất nhiều dưới Deep web những ngày qua. Trong đó, một vị bác sĩ phẫu thuật về hưu đã bị cáo buộc về hành vi tra tấn, cắt bỏ các bộ phận của các bé gái từ 8 đến 12 tuổi và bán họ như các đồ chơi tình dục với giá tầm $40,000 đến $700,000. Bài dịch sau đây gần giống với bản gốc, nó sẽ gây cảm giác ghê tởm, khiếp sợ nhưng cũng mang đến nhiều bất ngờ thú vị cho các bạn. Biệt danh của tôi là Pussymonster. Tôi biến cô gái thành đồ chơi tình dục. Trong trường hợp bạn đang tự hỏi thứ mà tôi đang làm có ý nghĩa gì, tôi xin trả lời, nó đơn giản như sau: tôi biến những đứa trẻ thành đồ chơi tình dục, thành các “nymphets”, như vậy sẽ dễ quản lý hơn rất nhiều. Có bấy nhiêu thôi. Các cô gái không thể đi, không thể cưỡng lại, phàn nàn, chống cự, không thể nói, không thể đại tiểu tiện, đơn giản vì chúng chỉ có một số chức năng cho bạn thưởng thức. Tôi là một bác sĩ phẫu thuật đã về hưu và thường đi du lịch khắp thế giới, đặc biệt là ở châu Á và Đông Âu. Mặc dù xã hội nơi đ

Ngôi nhà 510

Cả nhà người chết thảm, kẻ mất tích bí ẩn và bó hoa lạ trên mộ người quá cố. Chỉ trong một đêm, cả gia đình Maps bỗng chốc người chết, kẻ mất tích một cách bí ẩn còn ngôi nhà thì bị phóng hỏa phi tang. Ấy vậy nhưng, suốt 55 năm qua, cơ quan điều tra cũng đành bó tay trước kỳ án này, không tìm ra được hung thủ. 55 năm trước, vào khoảng 10h48p tối ngày 21/1/1962, xe cứu hỏa hú vang bên ngoài căn nhà số 510 đường Sarah, quận Monroe, Florida, Mỹ. Ngôi nhà đang ngùn ngụt khói bốc lên đó chính là nơi ở của Edward Howard Maps (39 tuổi) và vợ là Christine Maps (22 tuổi). Được biết, trước khi xảy ra vụ án mạng, cả gia đình Maps còn sang nhà hàng xóm chơi và trở về vào khoảng 9h5p tối với "tâm trạng phấn khởi". Khi nhân viên cứu hỏa vào được bên trong, họ phát hiện thi thể bà Maps và cô con gái nhỏ Julie Louise mới được 4 tháng tuổi nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy người chồng, Edward Maps ở bất cứ nơi đâu. Trong khi đó, cửa lò nướng vẫn đang mở toang, đặt ở mức 450 độ, phả ga vào tron