Chuyển đến nội dung chính

NỮ TIKTOKER


Một người phụ nữ bình thường sinh ra vào những năm 1960 bước vào hôn nhân chẳng khác gì một canh bạc, mà Tô Mẫn, 56 tuổi, lại không phải là một kẻ gặp may. Bà nhìn lại cuộc đời của chính mình mà ngao ngán, cuộc hôn nhân 30 năm này giống như "chui từ đường hầm này sang một đường hầm khác", tối tăm, câm lặng, kìm nén.

Vào một khoảng khắc của năm 2020, bà quyết tâm sống cho mình 1 lần: rời khỏi nhà, tự lái xe đi du lịch.

Bà bảo, "Quãng thời gian khó khăn nhất của cô đã qua rồi": sinh con, nuôi con lớn khôn, chứng kiến nó kết hôn và có con, rồi lại chăm cháu ngoại cho đến khi cháu đến tuổi đi học. Bà đã thực hiện trọn vẹn chức trách của một người mẹ dưới cái nhìn xét nét của xã hội.

50 tuổi, tắt kinh, trí nhớ sa sút và những nếp nhăn ùa tới, bà thấy mình không thể đợi thêm nữa. Lần này bà quyết không chịu thua, tuổi tác, hôn nhân, tiền tài, gia đình đều không thể cản được bà, chính ngay lúc này, phải lên đường thôi. 

Tô Mẫn chưa bao giờ nghĩ có 1 ngày được tự do tự tại như vậy, cuối cùng bà đã chiếm được con xe polo trắng, không lo bị chồng giật mất chìa khóa; không còn những lời giáo huấn lải nhải không thôi; được ăn theo ý mình muốn: trước đây bà chỉ biết nấu theo khẩu vị của chồng nên món ăn rất nhạt, giờ thì bà có thể thỏa thích cho cả nùi ớt vào nồi, ớt xào thịt xào gà, cay tới mức chóp mũi đổ mồ hôi.

Cả nửa đời, bà chỉ biết sống 'nhẫn nhịn', thời thơ ấu nhẫn nhịn chăm hai em trai, thời trẻ chịu đựng sự hà khắc và lạnh nhạt của chồng để con có mái ấm đủ đầy, con gái lấy chồng sinh con bà lại nhẫn nhịn chăm cháu. Cuộc đời bí bách của bà cứ như vậy cho đến một chiều mùa đông năm ngoái, khi đang lướt mạng tìm tiểu thuyết thì bà vô tình ấn nhầm vào một đường link chia sẻ kinh nghiệm đi du lịch một mình, lập tức bà như bừng tỉnh: Thì ra còn có lựa chọn này ư? 

Kế hoạch ‘chạy trốn’ được chuẩn bị âm thầm trong vòng 1 năm, mặt ngoài bà vẫn chăm lo bếp núc gia đình, song tận dụng những phút giây rảnh rỗi, bà xem thêm các bài hướng dẫn du lịch tự túc, lên các trang TMĐT tìm kiếm đồ đạc cần cho chuyến đi như lều trại, tủ lạnh mini, tủ đựng đồ, dầu củi mắm muối,…Để có thêm tiền lộ phí, bà bắt đầu lén quay những clip ngắn về cuộc sống hàng ngày như nấu ăn, cán mì, làm tương ớt,…và đăng lên mạng xã hội, nhưng không dám cho chồng, con gái, con rể biết vì sợ bị chê cười mỉa mai. 
Dịch bệnh trì hoãn, con gái khuyên ngăn cũng không làm lung lay quyết tâm của bà, khi lần lượt từng món đồ được giao tới thì chồng bà cũng bắt đầu hoang mang “Tôi mà đi thì ông ấy sẽ phải chuyển khỏi nhà con gái, cũng không có ai nấu cho ông ấy ăn.” Vì thế chồng bà tìm đủ mọi cách gây áp lực ngăn cản bà “Tiền này chẳng khác nào quăng ra ngoài cửa sổ, bà không sống qua nổi 2 ngày đâu vì bà chả biết gì cả.” Sau đó ông ấy còn đòi rút thẻ ETC trong xe nhưng bị con rể quở trách thì mới thôi.

Bóng dáng con gái trong gương chiếu hậu ngày một xa mờ, bà lên đường với chiếc xe ô tô chất đầy ắp thức ăn, hành lý, pin tích năng lượng mặt trời,… thậm chí bà còn đem theo cả bộ định tuyến không dây đã đóng tiền nửa năm. Bà không lái xe đêm, mặt trời khuất núi thì tìm bãi đỗ xe, căng lều ngủ trên nóc xe, bà từng trú ở bãi đỗ xe vắng tanh, địa điểm cắm trại miễn phí hay trạm phục vụ trên đường cao tốc. Có thể con gái bà cho rằng chuyến du lịch này chỉ là một quyết định vội vàng, song chỉ có bà mới biết “bản thân không thể chịu đựng thêm nữa.”

Nghĩ về cuộc hôn nhân 30 năm của mình, bà biết chồng ghét ăn cay, thích ăn cá, biết chồng mở TV chỉ chuyển 2 kênh thể thao và tin tức, thú vui lớn nhất là hóng xem nhà nào đang đánh nhau to, biết ổng có bệnh tim và cao huyết áp,…nhưng chỉ có lòng chồng thì bà không cách nào hiểu thấu.
Nhiều năm như thế, hai người như sống trong hai thế giới song song, hồi con còn bé, dẫn con đi chơi phố, hai mẹ con đi trước, một mình bố đi đằng sau; năm con gái học đại học ở ký túc xá, vợ chồng chia phòng ngủ riêng, chỉ khi có tiếng chồng đóng cửa rời đi, bà mới có quyền sử dụng sofa, TV, được xem bộ phim mình thích. Về sau con gái kết hôn sinh con, hai vợ chồng buộc phải ở chung phòng thì hai người lại nằm giường trên giường dưới, tối đi ngủ mỗi người đeo chiếc tai nghe, mỗi người ôm một chiếc điện thoại.
Sống trong nhà bà chẳng dám nhiều lời, vì có một người chồng ưa mỉa mai, đến việc chăm cháu ông cũng soi mói bới móc khuyết điểm. Bà có thơm má cháu một cái, chồng cũng “nước bọt có độc”, bà trêu cháu “sao đen thế” cũng bị chồng trách sao có thể nói những lời như vậy… “Không được nói cái này, không được nói cái kia, tôi ở nhà nói chuyện thôi cũng chẳng được tự do.”

Thậm chí có một năm nọ Tô Mẫn đi họp lớp, mọi người đang ăn uống vui vẻ ở nhà hàng thì chồng bà đột ngột đẩy cửa vào, ngồi phịch xuống ghế nói oang oang, xin lỗi cả nhà đầu óc vợ tôi có vấn đề, sau này có họp lớp đừng cho tham gia nữa. “Ổng chỉ muốn tôi cảm thấy mất mặt không có lỗ chui mà thôi,” đợi ổng thấy chán tự bỏ đi, bà lại phải xin lỗi cả lớp, bạn học thấy chướng mắt quá bảo bà thôi bỏ đi, chúng mình sẽ tìm mối khác tốt hơn cho, bà chỉ im lặng không đáp.

Trong lòng bà chất chứa nhiều câu hỏi, có lúc hai vợ chồng cãi nhau xong, bà hỏi: “Anh không thích tôi có phải vì tôi xấu không? Chồng bà chỉ lạnh lùng đáp: bà nghĩ bà đẹp tới cỡ nào ?

Năm 2019, Tô Mẫn bị chẩn đoán trầm cảm giai đoạn trung. Bác sĩ bảo bà bộ não con người có hai mạch máu cùng vận hành, một mạch là “Trường Giang” một mạch là “Hoàng Hà”, đoạn đầu mạch Hoàng Hà của bà bị tắc nên não không được cấp đủ máu, do đó thường bị đau đầu, chóng mặt, thời điểm nghiêm trọng nhất bà thường bất giác chảy nước mắt và phải uống thuốc trị trầm cảm. 

Bà cảm thấy những nghi hoặc của mình sẽ không có đáp án nữa, cũng từ bỏ kiếm tìm lời giải, cũng không còn ôm bất kỳ mong đợi hão huyền nào về chồng, bà chỉ cảm thấy chồng có mùi rất “tởm lợm”, về sau bà cảm thấy mùi của những người đàn ông khác cũng như thế, đều có mùi tanh tưởi, khó ngửi.

Tô Mẫn đăng những clip đi du lịch lên mạng xã hội, không biết có bao nhiêu người chia sẻ, người theo dõi tăng đột biến lên tới mấy nghìn. Có người ngưỡng mộ bà còn biết lái xe, như chúng tôi muốn đi cũng chẳng có khả năng. Họ sinh sống rải rác khắp thôn quê, thị thành của Trung Quốc, là vợ, là mẹ, là con của người khác, nhưng không thể chạy trốn, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn…

Bà khuyên mọi người nên thận trọng với tình yêu “Đừng có chọn lựa tình yêu cẩu thả như cô,” khi nói ra hai chữ ‘tình yêu’, bà chợt sựng lại, ánh mắt thoảng hoặc sự mơ hồ, “không, đó không phải là tình yêu, chỉ có hôn nhân.”



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Junko Furuta

Junko Furuta theo học tại một trường trung học ở Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Cô là một thiếu nữ ưa nhìn, năng động, được nhiều người chú ý và điều đó khiến một số người ghen tị.  Cô không hút thuốc, không uống rượu và không sử dụng các loại thuốc gây nghiện và điều đó bị coi là không ngầu một chút nào trong mắt thanh thiếu niên thời đó.  Một trong số họ - Hiroshi Miyano đã phải lòng cô nhưng Junko Furuta đã từ chối anh. Hiroshi Miyano là kẻ chuyên bắt nạt bạn học trong trường, không ai dám chống lại anh ta nhưng Junko Furuta đã thẳng thừng nói “Không” vào mặt anh ta. Vào ngày 25/11/1988, cô bị bắt cóc bởi 4 thanh niên - một trong số đó là Hiroshi Miyano. Chúng đưa Junko Furuta đến ngôi nhà thuộc sở hữu của một trong số những kẻ bắt cóc ở quận Ayase của Adachi, Tokyo. Trong khi bị giam cầm, những kẻ bắt cóc đã buộc Junko Furuta gọi điện cho bố mẹ và nói với họ rằng cô đã bỏ trốn và sẽ ở lại nhà một người bạn, nhưng khăng khăng rằng cô không gặp nguy hiểm.  Không thể nhận ra điều gì

Pussymonster

Một bài viết đã gây tranh cãi rất nhiều dưới Deep web những ngày qua. Trong đó, một vị bác sĩ phẫu thuật về hưu đã bị cáo buộc về hành vi tra tấn, cắt bỏ các bộ phận của các bé gái từ 8 đến 12 tuổi và bán họ như các đồ chơi tình dục với giá tầm $40,000 đến $700,000. Bài dịch sau đây gần giống với bản gốc, nó sẽ gây cảm giác ghê tởm, khiếp sợ nhưng cũng mang đến nhiều bất ngờ thú vị cho các bạn. Biệt danh của tôi là Pussymonster. Tôi biến cô gái thành đồ chơi tình dục. Trong trường hợp bạn đang tự hỏi thứ mà tôi đang làm có ý nghĩa gì, tôi xin trả lời, nó đơn giản như sau: tôi biến những đứa trẻ thành đồ chơi tình dục, thành các “nymphets”, như vậy sẽ dễ quản lý hơn rất nhiều. Có bấy nhiêu thôi. Các cô gái không thể đi, không thể cưỡng lại, phàn nàn, chống cự, không thể nói, không thể đại tiểu tiện, đơn giản vì chúng chỉ có một số chức năng cho bạn thưởng thức. Tôi là một bác sĩ phẫu thuật đã về hưu và thường đi du lịch khắp thế giới, đặc biệt là ở châu Á và Đông Âu. Mặc dù xã hội nơi đ

1 Lunatic 1 Ice Pick (Tạm dịch: 1 kẻ điên và 1 chiếc dùi phá băng)

Vào ngày 25/5/2012, 1 đoạn video dài hơn 11 phút có tiêu đề: “1 Lunatic 1 Ice Pick” đã được đăng tải lên trang Bestgore. Trong đoạn phim có cảnh một người đàn ông lõa thể bị buộc vào thành giường rồi bị tấn công bằng một chiếc dùi phát băng và một con dao nhà bếp. Tiếp theo nạn nhân bị đâm và rạch cổ họng trên nền nhạc bài hát True Faith của New Order (một ban nhạc Rock ở Anh). Tên giết người chặt đầu, tay chân và lóc thịt của nạn nhân, tiếp theo hắn cưỡng hiếp cái xác. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn tiếp tục chơi đùa với những bộ phận thân thể của nạn nhân, sau đó hắn vứt các phần ấy cho...chó gặm. Khi chiếc máy quay bắt đầu quay vòng quanh phòng thì nạn nhân đã chết. Thoạt nhìn, chúng ta sẽ tưởng đây là một video được dàn dựng để doạ người xem, nhưng thực sự đây là một vụ phạm tội cực kỳ nghiêm trọng. Hung thủ trong đoạn video được xác định là Luka Rocco Magnotta (29 tuổi). Hắn còn có tên khác là Vladimir Romanov và tên thật là Eric Clinton Newman, là một diễn viên phim khiêu dâm rất