Chuyển đến nội dung chính

Luis Alfredo Garavito Cubillos


Luis Alfredo Garavito Cubillos (sinh ngày 25 tháng 1 năm 1957), còn được gọi là La Bestia ("The Beast") hoặc Tribilín (được đặt theo tên của nhân vật Disney là " Goofy ") là một kẻ hiếp dâm và giết người hàng loạt người Colombia . Năm 1999, hắn thừa nhận đã hãm hiếp, tra tấn và giết 138 trẻ em trai và thiếu niên . Các nạn nhân của hắn , dựa trên vị trí của các bộ xương được liệt kê trên bản đồ mà Garavito vẽ trong tù, có thể vượt quá 300; Garavito tiếp tục thú nhận nhiều vụ giết người hơn. Anh ta được truyền thông địa phương mô tả là "kẻ giết người hàng loạt tồi tệ nhất thế giới."

Tuổi thơ.

Luis Garavito được sinh ra tại Genova thuộc miền trung Colombia vào ngày 25.1.1957. Hắn là con cả trong một gia đình có 7 người con. Toàn bộ 7 người đều phải trải qua một tuổi thơ tồi tệ vì người bố nát rượu thích hành hạ con cái.Mặc dù không rõ mẹ của Garavito, nhưng cộng đồng Génova đã suy đoán rằng mẹ của Garavito đã từng là gái điếm trong một thời gian dài. Trong thời gian làm gái mại dâm, mẹ của Garavito đã bị bạo hành dã man bởi cha của Garavito, một người nghiện rượu nặng và cũng ngược đãi các anh chị em của Garavito. Vào khoảng thời gian này, cha của Garavito buộc Garavito phải chứng kiến ​​cảnh mẹ anh ta thực hiện hành vi giao cấu với khách hàng của bà, để cho khách hàng của mẹ anh ta lạm dụng tình dục và quấy rối Garavito. Dưới tác dụng của ma túy, mẹ của Garavito sẽ không làm được gì do bị người cha nghiện rượu của Garavito hành hạ và tra tấn. Cuối cùng Garavito bỏ nhà ra đi và sống sót trên đường phố Colombia. Năm 8 tuổi, Garavito bị một kẻ ấu dâm tìm thấy. Người đàn ông hứa với Garavito một bữa ăn nóng và một nơi để nghỉ ngơi; miễn cưỡng Garavito chấp nhận lời đề nghị, nhưng thay vì bữa ăn nóng và một nơi để ngủ, người đàn ông đã dẫn Garavito đến một ngôi nhà bỏ hoang nơi Garavito bị tấn công tình dục. Vài ngày sau, Garavito gia nhập một băng nhóm nổi loạn để được bảo vệ. Băng nhóm này thường cướp thực phẩm, tiền bạc và xe hơi của dân thường Colombia mà chúng đổi lấy tiền tại các cửa hàng bán lẻ địa phương.

Hành Trình Tội Ác

Garavito bắt đầu thú giết người vào năm 1992. Hồ sơ điều tra cho biết hắn cực kỳ cẩn trọng trong việc lựa chọn “con mồi”. Hầu hết nạn nhân đều là các cậu bé tuổi từ 6 đến 16 và là trẻ mồ cô, con gia đình nghèo hoặc trẻ lang thang.

Hắn biết rõ rằng đây là những đối tượng dễ xuống tay và chẳng ai quan tâm nếu chúng mất tích. Hắn thường chọn những vùng đồng quê hẻo lánh để ra tay, nhưng đôi lúc cũng kiếm con mồi ở những nơi đông người.

Để dụ dỗ các nạn nhân, Garavito sẽ lân la làm quen, dụ chúng bằng những món quà nhỏ hoặc tiền. Hắn hay đóng giả là linh mục, ông lão hiền lành, nông dân, hoặc có khi là cả tay buôn ma túy, muốn giúp đỡ trẻ em nhỏ.

Một khi có được sự tin tưởng của một đứa trẻ, Garavito sẽ đi bộ với cậu bé cho đến khi chúng mệt mỏi và dễ bị tổn thương, điều này giúp chúng dễ dàng xử lý. Đầu tiên, tay họ bị trói. Sau đó, Garavito sẽ cởi bỏ tất cả quần áo của họ, và tiến hành tra tấn , hãm hiếp , và đôi khi chặt đầu họ. Thông thường, cậu bé sẽ phải chịu đựng những cuộc cưỡng hiếp và tra tấn kéo dài bằng cách bị đâm vào mông và những vật sắc nhọn nhét vào hậu môn; tinh hoàn của anh ta thường bị cắt rời và cho vào miệng. Thi thể của những đứa trẻ được tìm thấy hoàn toàn không mảnh vải che thân, trên người đều có vết cắn và dấu hiệu xâm nhập qua đường hậu môn; các chai dầu nhờn được tìm thấy gần các thi thể, cùng với các chai rượu rỗng. Hầu hết các xác chết có dấu hiệu kéo dài sự tra tấn .

Cơ quan điều tra Colombia chẳng quan tâm đến việc nhiều trẻ lang thang mất tích cho tới khi xác của 25 đứa trẻ được phát hiện tại bãi chôn tập thể gần một con suối ở Pereira, thành phố gần quê nhà Genova của Garavito. Đó là vào tháng 11.1997.

Phát hiện ghê rợn này buộc cảnh sát tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn. Rồi đến tháng 2.1998, thi thể trần truồng của 2 bé trai khác được tìm thấy trên một ngọn đồi ngoài Genova. Ngay ngày hôm sau, lực lượng điều tra phát hiện thêm một cái xác khác với một số manh mối chỉ tới địa chỉ nhà bạn gái của Garavito.

Cô này sau đó khai nhận đã không gặp Garavito trong nhiều tháng, nhưng có giao nộp cho cảnh sát một cái túi có chứa đồ dùng tùy thân của hắn. Chính cái túi này chính là bằng chứng phanh phui kẻ sát nhân vì nó chứa hình của nhiều bé trai, cũng như nhật ký “đi săn” của hắn.

Một khi đã dành được lòng tin của nạn nhân, hắn sẽ đưa đứa trẻ đi dạo một quãng đường dài cho tới khi nạn nhân thấm mệt, và đó là lúc hắn hành động. Garavito đã dùng đi dùng lại chiêu thức này mãi cho tới khi bị bắt năm 1999.

Sa lưới

Với manh mối có được từ cô bạn gái, cảnh sát đã lần đến chỗ trú ngụ của Garavito, nhưng hắn đã dọn đi. Tuy nhiên vài ngày sau, chính xác là ngày 22.4.1999, tên đồ tể này đã bị cảnh sát bắt giữ cũng trong vùng đó. Một người vô gia cư phát hiện hắn đang tìm cách cưỡng hiếp một bé trai và đã ra tay ngăn chặn, đồng thời báo cảnh sát. Người này lúc đó không hề biết mình vừa giúp bắt giữ một kẻ giết người hàng loạt man rợ. Sau khi bị lực lượng điều tra chất vấn, Garavito đã thú tội.

Kết án

Trước tòa, Garavito thừa nhận là người đã cướp đi sinh mạng của 140 trẻ em. Với tội ác tày trời, lẽ ra hắn phải chịu hơn 1.853 năm tù, nhưng theo luật Colombia, án tù chỉ tối đa 40 năm. Garavito thậm chí còn được giảm trừ thời gian tù tội xuống còn 22 năm do chịu hợp tác với cảnh sát và có chỉ một số chỗ chôn nạn nhân.

Điều này đồng nghĩa với việc hắn có thể sẽ được thả vào năm 2021. May mắn là luật pháp Colombia đồng thời có quy định người phạm tội ác với trẻ em sẽ không được hưởng bất kỳ chế độ giảm nhẹ nào, vì thế Garavito nhiều khả năng sẽ phải sống sau song sắt trong 60-80 năm.

History Collection cho biết không ai thống kê được con số chính xác nạn nhân của Garavito, nhiều số liệu ước tính con số này phải ở mức 400. Tên này từng có thời gian sống ở quốc gia lân cận Ecuador và cũng đã bị nghi là có dính dáng đến các vụ án mạng giết các bé trai tại đó.

Hiện địa điểm nhà tù nơi sát nhân hàng loạt Luis Garavito thụ án được giữ bí mật nhằm đảm bảo an toàn cho hắn. Garavito được cho là bị hoang tưởng cực độ, luôn nghĩ rằng có người muốn đầu độc mình. Hắn chỉ nhận đồ ăn thức uống mà hắn tin tưởng.











Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Junko Furuta

Junko Furuta theo học tại một trường trung học ở Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Cô là một thiếu nữ ưa nhìn, năng động, được nhiều người chú ý và điều đó khiến một số người ghen tị.  Cô không hút thuốc, không uống rượu và không sử dụng các loại thuốc gây nghiện và điều đó bị coi là không ngầu một chút nào trong mắt thanh thiếu niên thời đó.  Một trong số họ - Hiroshi Miyano đã phải lòng cô nhưng Junko Furuta đã từ chối anh. Hiroshi Miyano là kẻ chuyên bắt nạt bạn học trong trường, không ai dám chống lại anh ta nhưng Junko Furuta đã thẳng thừng nói “Không” vào mặt anh ta. Vào ngày 25/11/1988, cô bị bắt cóc bởi 4 thanh niên - một trong số đó là Hiroshi Miyano. Chúng đưa Junko Furuta đến ngôi nhà thuộc sở hữu của một trong số những kẻ bắt cóc ở quận Ayase của Adachi, Tokyo. Trong khi bị giam cầm, những kẻ bắt cóc đã buộc Junko Furuta gọi điện cho bố mẹ và nói với họ rằng cô đã bỏ trốn và sẽ ở lại nhà một người bạn, nhưng khăng khăng rằng cô không gặp nguy hiểm.  Không thể nh...

Pussymonster

Một bài viết đã gây tranh cãi rất nhiều dưới Deep web những ngày qua. Trong đó, một vị bác sĩ phẫu thuật về hưu đã bị cáo buộc về hành vi tra tấn, cắt bỏ các bộ phận của các bé gái từ 8 đến 12 tuổi và bán họ như các đồ chơi tình dục với giá tầm $40,000 đến $700,000. Bài dịch sau đây gần giống với bản gốc, nó sẽ gây cảm giác ghê tởm, khiếp sợ nhưng cũng mang đến nhiều bất ngờ thú vị cho các bạn. Biệt danh của tôi là Pussymonster. Tôi biến cô gái thành đồ chơi tình dục. Trong trường hợp bạn đang tự hỏi thứ mà tôi đang làm có ý nghĩa gì, tôi xin trả lời, nó đơn giản như sau: tôi biến những đứa trẻ thành đồ chơi tình dục, thành các “nymphets”, như vậy sẽ dễ quản lý hơn rất nhiều. Có bấy nhiêu thôi. Các cô gái không thể đi, không thể cưỡng lại, phàn nàn, chống cự, không thể nói, không thể đại tiểu tiện, đơn giản vì chúng chỉ có một số chức năng cho bạn thưởng thức. Tôi là một bác sĩ phẫu thuật đã về hưu và thường đi du lịch khắp thế giới, đặc biệt là ở châu Á và Đông Âu. Mặc dù xã hội nơi đ...

Song Trùng

Trường hợp song trùng rùng rợn nhất: "Bản sao" luôn kè kè bên cạnh nữ giáo viên, đi đến đâu ai cũng hoảng sợ nhưng bản thân cô chẳng nhìn thấy. Emilie Sagee chưa từng nhìn thấy song trùng của mình nhưng mọi người xung quanh thì được tận mắt chứng kiến rất nhiều lần. Không ít người trên đời này tồn tại một song trùng (doppelganger), một phiên bản giống hệt mình ở diện mạo nhưng sống một cuộc đời khác biệt ở nơi nào đó trên thế giới này, của riêng mình. Sẽ có người nghe thấy mọi người nói rằng đã gặp mình ở đâu đó rồi nhưng thực tế là 2 bên chưa hề gặp nhau. Đối với những trường hợp song trùng thường thấy thì chỉ là người giống người về vẻ ngoài, như gương mặt và dáng người. Thế nhưng, cũng tồn tại những trường hợp khác khó có thể lý giải, một trong số đó là trường hợp của Emilie Sagee. Câu chuyện của Emilie được tác giả người Scotland Robert Dale Owen ghi lại trong cuốn sách của mình mang tên Footfalls on the Boundary of Another World xuất bản vào năm1860.  Robert đã nghe được...