Chuyển đến nội dung chính

Gia Đình Miyazawa


Nơi gia đình Miyazawa bị sát hại có nhiều dấu vết hung thủ để lại nhưng vụ án vẫn không có lời giải suốt 20 năm.

Sáng 31/12/2000, căn nhà ba tầng tại quận Setagaya, thành phố Tokyo vang lên tiếng gõ cửa của bà Haruko, bà ngoại lũ trẻ con trong gia đình Miyazawa. Bà Haruko thông thường chỉ gọi điện thoại nhưng hôm nay phải sang tận nơi vì điện thoại nhà con gái bị ngắt kết nối.

Không ai đáp lại những lần gõ cửa của bà Haruko. Sau hồi chờ đợi, bà tự mở cửa và phát hiện con rể, Mikio Miyazawa, 44 tuổi, gục chết ở chân cầu thang gần cửa trước, trên người có nhiều vết dao đâm. Trên tầng hai, con gái, Yasuko (41 tuổi), và cháu gái, Niina (8 tuổi) của bà cũng bị đâm chết. Rei, cháu trai 6 tuổi, chết trong phòng riêng gần đó do bị siết cổ.

Tới hiện trường, cảnh sát thu được nhiều chứng cứ. Trong bếp là hai con dao sashimi dính máu, một con dao được lấy trong bếp, con dao còn lại do hung thủ mang tới. Hộp sơ cứu của gia đình đã được sử dụng trong lúc xảy ra cuộc tấn công vì cảnh sát tìm thấy băng ergo dính máu bé gái.

Khắp căn nhà là dấu giày dính máu và đất, cũng như nhiều dấu vân tay chỉ có thể do hung thủ để lại. Một số chiếc khăn có dính mẫu máu lạ, dấu hiệu cho thấy hung thủ đã bị thương trong lúc giằng co.

Cảnh sát không khỏi ngạc nhiên khi thu được số quần áo và phụ kiện dường như bị cố ý để lại. Đây được xác định là trang phục người trượt ván hay mặc, như áo khoác, khăn quàng, mũ tai bèo, áo raglan dài tay, và khăn tay...

Từ dấu vết ở hiện trường, diễn biến vụ án được tái hiện. Tối hôm ấy, mọi chuyện đều diễn ra bình thường trong gia đình Miyazawa. Khoảng 18h, Mikio chở ba mẹ con đi mua sắm chuẩn bị đón năm mới rồi về nhà. Khoảng 19h tới 21h30, Niina vẫn sang nhà bà ngoại để xem tivi. Hoạt động cuối cùng của gia đình xảy ra vào khoảng 22h38, khi Mikio đăng nhập tài khoản đọc email công việc.

Như vậy, thời điểm hung thủ đột nhập nhiều khả năng khoảng 23h. Hắn rất có thể đã trèo vào qua cửa sổ nhà vệ sinh ở tầng hai. Ô cửa này hướng về khu công viên ở mặt sau căn nhà, chỉ cao hơn một chút so với hàng rào bao công viên.

Sau khi đột nhập, kẻ gian tấn công bé Rei đang ngủ trong phòng riêng ở tầng hai. Có thể do nghe thấy tiếng động, Mikio đi cầu thang lên tầng thì chạm mặt tên này nên bị sát hại.

Kẻ đột nhập mò tiếp lên tầng ba, nơi Yasuko cùng con gái Niia đang xem tivi trong phòng ngủ. Con dao mang tới bị hỏng nên hắn có thể đã dừng tay giữa chừng để xuống bếp lấy con dao khác. Như vậy, mẹ con Yasuko mới có thời gian dùng hộp sơ cứu nhưng cũng không gọi cảnh sát ngay vì cho rằng kẻ tấn công đã bỏ đi. Tuy nhiên, hung thủ đã quay trở lại.

Nán lại trong căn nhà khá lâu sau khi gây án, hắn ăn kem trong tủ lạnh, chợp mắt trên sofa trong phòng khách, thậm chí sử dụng cả máy tính trong phòng làm việc lần lượt vào khoảng 1h18 và 10h sáng 31/12/2000. Trong nhà chỉ mất đi một ít tiền mặt nên động cơ gây án không thuần túy là cướp tài sản.

Dấu vết ở hiện trường cung cấp rất nhiều thông tin về hung thủ. Chiếc áo raglan của hung thủ chỉ được sản xuất và bán 130 lần ở Nhật Bản nhưng cảnh sát cũng chỉ có thể tìm được 12 chủ nhân.Đôi giày của hung thủ có kiểu dáng được bán rộng rãi tại Nhật Bản, nhưng kích cỡ lại được làm theo quy chuẩn Hàn Quốc với chiều dài khoảng 27,5 cm. Cỡ giày này không bán ở Nhật.

Chiếc khăn tay được là ủi trước khi sử dụng, chi tiết được đánh giá là bất thường vì rất ít người là khăn tay. Trong túi đeo hông còn có nhiều hạt cát được xác định có nguồn gốc từ dải bờ biển ở phía nam bang California (Mỹ), gần căn cứ không quân Edwards, cách thành phố Los Angeles 150 dặm về phía bắc.

Mọi quần áo hung thủ bỏ lại đều được giặt bằng nước cứng, loại nước chứa nhiều khoáng chất và vitamin không thường thấy. Tuy nhiên, Nhật Bản từ lâu đã chuyển sang hệ thống nước mềm, loại nước chỉ thêm natri. Trùng hợp, Hàn Quốc vẫn sử dụng nước cứng.

Vì túi đeo hông được thắt vòng khá nhỏ, khoảng 70-75 cm, hung thủ được cho là có dáng người gầy, cao khoảng 1m75. Hắn ước tính trong độ tuổi 15-35 mới đủ khỏe để trèo vào nhà, đồng thời thuận tay phải.

Rà soát thông tin ở khu vực lân cận, cảnh sát được biết một ngày trước khi vụ án mạng xảy ra, tức ngày 29/12/2000, một người đàn ông trong trang phục giống dân trượt ván xuất hiện ở ga tàu cách căn nhà của gia đình Miyazawa vài dặm. Quần áo phong phanh của người này trái ngược với thời tiết nên bị nhân chứng để ý. Cùng ngày, người đàn ông có ngoại hình tương tự mua con dao sashimi trong siêu thị địa phương. Đây là con dao duy nhất được mua tại đây vào ngày 29/12/2000.

Tới chiều 31/12/2000, khoảng 6 tiếng sau khi thi thể được phát hiện, một thanh niên trong độ tuổi 30 với vết thương tay bước vào trung tâm y tế tại nhà ga Tobu Nikko, cách quận Setagaya vài giờ ngồi tàu về phía bắc. Thanh niên này không khai báo danh tính và có thái độ khá dửng dưng dù vết thương ở tay sâu đến mức lộ xương. Tuy thấy lạ, nhân viên y tế vẫn chữa trị và cho thanh niên xuất viện.

Bất chấp lượng lớn thông tin thu thập được, danh tính hung thủ không thể được xác định. Dấu vân tay hung thủ không xuất hiện trong kho dữ liệu cảnh sát. Các manh mối cũng mau chóng đi vào ngõ cụt.

Không còn manh mối, điều tra viên công bố chứng cứ và hy vọng có được manh mối phá án nhưng hầu hết những món quần áo bị bỏ lại đều rất phổ biến.

Không có câu trả lời từ nhà chức trách, nhiều người bắt đầu đặt giả thuyết về danh tính hung thủ. Từ trang phục bị bỏ tại hiện trường, một số người cho rằng sát thủ có thể là thanh thiếu niên trượt ván.

Theo giả thuyết này, mâu thuẫn xuất phát từ tiếng ồn. Khi ấy, đa số hàng xóm của gia đình Miyazawa đã chuyển đi để dành chỗ cho dự án mở rộng công viên nên nơi đây rất vắng vẻ. Hầu hết các hoạt động vui chơi trong khu vực đều diễn ra tại sân trượt ván ngay sau nhà của gia đình, ảnh hưởng tới sinh hoạt của gia đình Miyazawa.

Một tuần trước ngày xảy ra án mạng, Mikio được cho là đã căng thẳng với nhóm thiếu niên ở sân trượt vì gây ồn. Cũng trong thời gian này, Mikio còn to tiếng với đám thanh niên thuộc tổ chức Bosozoku, một dạng băng đảng đi xe phân khối lớn ở Nhật.

Tuy nhiên, nhiều người chỉ ra rằng trang phục người trượt ván bị bỏ tại hiện trường có thể là chiêu đánh lạc hướng. Nếu đã lên kế hoạch từ trước và biết Mikio từng to tiếng với người trượt ván, hung thủ có thể đã cố ý bỏ lại quần áo của nhóm người này.

Có giả thuyết khác cho rằng sát thủ là người trong quân ngũ, căn cứ vào những hạt cát được tìm thấy trong chiếc túi đeo hông ở hiện trường. Vì đây là cát tới từ bãi biển gần căn cứ không quân Edwards ở Mỹ, hung thủ có thể là phi công được huấn luyện ở căn cứ Edwards, sau đó được chuyển tới căn cứ không quân Yokota ở Nhật, cách quận Setagaya khoảng 40 phút lái xe về phía tây. Việc hung thủ thuộc quân ngũ cũng có thể lý giải tại sao chiếc khăn tay được là ủi vì đây là một phần trong nội quy đồng phục quân đội.

Nhưng những hạt cát trong túi đeo hông cũng có thể là tình tiết làm lệch hướng cuộc điều tra dù chỉ là vô tình. Rất có khả năng chiếc túi là đồ đã qua sử dụng trước khi vào tay sát thủ, giống như những món đồ khác mà dân trượt ván hay mua trong cửa hiệu đồ secondhand hoặc từ trang web Ebay.

Tới năm 2006, sự phát triển của công nghệ pháp y cho phép xét nghiệm mẫu máu tại hiện trường. Kết quả cho thấy hung thủ là đàn ông, là con lai, và nhiều khả năng không phải công dân Nhật Bản. Bố mẹ hung thủ thuộc về hai nền văn hóa khác nhau, mẹ từ vùng nam Địa Trung Hải, bố từ vùng Đông Á. ADN hung thủ có chuỗi gien đặc thù xuất hiện ở một trong 13 người Nhật Bản, một trong 10 người Trung Quốc, và một trong khoảng 5 người Hàn Quốc.

Kể cả với thông tin di truyền, cảnh sát Nhật Bản vẫn không thể xác định danh tính của hung thủ. Bằng cách nào đó, kẻ thủ ác không bị phát hiện và cũng không xuất hiện trong kho dữ liệu cảnh sát suốt 20 năm qua.

Theo Shinichi Ishizuka, giáo sư luật và giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Tội phạm học thuộc Đại học Ryukoku, thành phố Kyoto, vụ án mạng gia đình Miyazawa thật sự khiến Nhật Bản chấn động vì hội tụ nhiều tình tiết như xảy ra vào đêm trước năm mới, vốn là thời khắc gia đình sum họp an lành, hay nạn nhân bị giết ngay tại nhà riêng, vốn là nơi an toàn.

Tổng cộng, 280.000 cảnh sát viên Nhật Bản đã tham gia vào quá trình tiếp nhận và phân tích khoảng 16.000 mẩu dữ liệu trong vụ án mạng nhà Miyazawa. Nhưng hiện tại, họ vẫn chờ đợi manh mối mấu chốt giúp phá án.

Vào giữa tháng 12, sau 20 năm xảy ra thảm án ở nhà Miyazawa, cảnh sát Nhật Bản bắt đầu phát tờ rơi chứa nhiều thông tin về sự việc và đặc điểm ngoại hình của hung thủ. Trên tờ rơi còn đề cập tới khoản tiền thưởng 20 triệu yên dành cho người báo tin.

Những cố gắng của cảnh sát không khiến giáo sư Ishizuka cảm thấy lạc quan. "Sự việc xảy ra đã quá lâu. Vụ án này rất nổi tiếng nên không thể có chuyện vẫn có người nắm thông tin giúp ích cho cảnh sát nhưng chưa biết về sự việc. Thật là bi kịch, nhưng tôi không nghĩ chúng ta sẽ biết được điều gì thật sự đã xảy ra vào tối hôm ấy", vị giáo sư lắc đầu.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Junko Furuta

Junko Furuta theo học tại một trường trung học ở Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Cô là một thiếu nữ ưa nhìn, năng động, được nhiều người chú ý và điều đó khiến một số người ghen tị.  Cô không hút thuốc, không uống rượu và không sử dụng các loại thuốc gây nghiện và điều đó bị coi là không ngầu một chút nào trong mắt thanh thiếu niên thời đó.  Một trong số họ - Hiroshi Miyano đã phải lòng cô nhưng Junko Furuta đã từ chối anh. Hiroshi Miyano là kẻ chuyên bắt nạt bạn học trong trường, không ai dám chống lại anh ta nhưng Junko Furuta đã thẳng thừng nói “Không” vào mặt anh ta. Vào ngày 25/11/1988, cô bị bắt cóc bởi 4 thanh niên - một trong số đó là Hiroshi Miyano. Chúng đưa Junko Furuta đến ngôi nhà thuộc sở hữu của một trong số những kẻ bắt cóc ở quận Ayase của Adachi, Tokyo. Trong khi bị giam cầm, những kẻ bắt cóc đã buộc Junko Furuta gọi điện cho bố mẹ và nói với họ rằng cô đã bỏ trốn và sẽ ở lại nhà một người bạn, nhưng khăng khăng rằng cô không gặp nguy hiểm.  Không thể nhận ra điều gì

Pussymonster

Một bài viết đã gây tranh cãi rất nhiều dưới Deep web những ngày qua. Trong đó, một vị bác sĩ phẫu thuật về hưu đã bị cáo buộc về hành vi tra tấn, cắt bỏ các bộ phận của các bé gái từ 8 đến 12 tuổi và bán họ như các đồ chơi tình dục với giá tầm $40,000 đến $700,000. Bài dịch sau đây gần giống với bản gốc, nó sẽ gây cảm giác ghê tởm, khiếp sợ nhưng cũng mang đến nhiều bất ngờ thú vị cho các bạn. Biệt danh của tôi là Pussymonster. Tôi biến cô gái thành đồ chơi tình dục. Trong trường hợp bạn đang tự hỏi thứ mà tôi đang làm có ý nghĩa gì, tôi xin trả lời, nó đơn giản như sau: tôi biến những đứa trẻ thành đồ chơi tình dục, thành các “nymphets”, như vậy sẽ dễ quản lý hơn rất nhiều. Có bấy nhiêu thôi. Các cô gái không thể đi, không thể cưỡng lại, phàn nàn, chống cự, không thể nói, không thể đại tiểu tiện, đơn giản vì chúng chỉ có một số chức năng cho bạn thưởng thức. Tôi là một bác sĩ phẫu thuật đã về hưu và thường đi du lịch khắp thế giới, đặc biệt là ở châu Á và Đông Âu. Mặc dù xã hội nơi đ

1 Lunatic 1 Ice Pick (Tạm dịch: 1 kẻ điên và 1 chiếc dùi phá băng)

Vào ngày 25/5/2012, 1 đoạn video dài hơn 11 phút có tiêu đề: “1 Lunatic 1 Ice Pick” đã được đăng tải lên trang Bestgore. Trong đoạn phim có cảnh một người đàn ông lõa thể bị buộc vào thành giường rồi bị tấn công bằng một chiếc dùi phát băng và một con dao nhà bếp. Tiếp theo nạn nhân bị đâm và rạch cổ họng trên nền nhạc bài hát True Faith của New Order (một ban nhạc Rock ở Anh). Tên giết người chặt đầu, tay chân và lóc thịt của nạn nhân, tiếp theo hắn cưỡng hiếp cái xác. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn tiếp tục chơi đùa với những bộ phận thân thể của nạn nhân, sau đó hắn vứt các phần ấy cho...chó gặm. Khi chiếc máy quay bắt đầu quay vòng quanh phòng thì nạn nhân đã chết. Thoạt nhìn, chúng ta sẽ tưởng đây là một video được dàn dựng để doạ người xem, nhưng thực sự đây là một vụ phạm tội cực kỳ nghiêm trọng. Hung thủ trong đoạn video được xác định là Luka Rocco Magnotta (29 tuổi). Hắn còn có tên khác là Vladimir Romanov và tên thật là Eric Clinton Newman, là một diễn viên phim khiêu dâm rất